Ngơ ngác cõi phù sinh
Hàng ngày tôi tự hỏi:
Từ đâu tôi sinh thành
Và về đâu phút cuối?
Từ tứ đại hợp thành
Tôi bước vào thế giới
Để rồi cuối hành trình
Trở về cùng cát bụi.
Trước vô tận thời gian
Hỏi đời sao ngắn ngủi
Nghe như từng bước chân
Xích lại gần mộ tối!
Tôi hướng về tôn giáo
Mong thoát khổ luân hồi
Nhưng Thánh Kinh không nói
Chỉ bàn tới thiên đàng.
Bước vào cõi tình yêu
Tôi đi tìm hạnh phúc
Để rồi khi chung cuộc
Khổ đau vẫn hiện hành.
Cuối cùng vào cửa Phật
Ngộ giáo lý nhiệm mầu
Rồi theo chân Bồ tát
Tôi biết tôi về đâu!
Tôi về nghe kinh Phật
Thấu hiểu thật ngọn ngành
Vạn pháp đều duyên sanh
Tùy duyên mà sanh khởi.
Tôi về nương Chánh Pháp
Tu vô ngã thân tâm
Đó là đường giải thoát
Đưa ta tới vĩnh hằng.
Xem thêm: